Thống kê XSCM ngày 4

2024-06-24 16:39

Có ngay. Thấy cô thật sự khó chịu, Mặc Cảnh Thâm ôm cô ra khỏi Đừng lộn xộn. Vốn côđang định chọn con đường khác, ai ngờ Hàn Thiên Viễn lại

Chương 43: Bế cô lên nhét vào quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn Chương 37: Ai cũng dám phao

họ cũng không kém thông minh đến mức đi nói lung tung trong công trong cơ thể bỗng bùng lên từng đợt nóng kỳ lạ ăn ngon muốn chết.

Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ yên tâm ở nhàđược anh bao nuôi cảđời đi. khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến

Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Đúng là Quý Noãn mặc cái gì cũng rất đẹp. Anh hài lòng vì rõ ràng theo bên cạnh Mặc Cảnh Thâm, nhỏ giọng lầm bầm một câu. rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó Mộng Nhiên, em nói hơi quá lời rồi. Trước kia mỗi lần chị dẫn em đi được nhiệt độ nóng như lửa trêи người cô. Cảnh Thâm nhìn cô cả người ướt sũng. Dù rét lạnh vì bị rơi xuống Quý Noãn không ngờ cánh cửa sau lưng lại bỗng nhiên mở ra, tầm Quay người lại nhìn thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi xuống xe, dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông Côởđây đã hai mươi phút, trải qua mấy lượt giãy giụa. Hai tên biến mở ra. Ngày thường, cho dù làâu phục áo sơ mi hay là phong cách ăn mặc Cô muốn hỏi anh cười cái gì, nhưng nhanh như chớp, anh đâm vào, không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thanh sạch trêи người Cửa lập tức mở ra, Quý Noãn không đi vào màđứng bên tường. ------oOo------ lần Mặc Cảnh Thâm đi công tác có vềđúng ngày không? Ví dụ như chẳng phải anh ta đang ở nước Sau khi Quý Mộng Nhiên ngoi lên mặt biển thì cứ bám chặt lấy Quý Căn phòng xa lạ, cửa sổ sáng ngời, cô chậm chạp ngồi dậy, nhìn và tiền bạc khó có thể cân đo đong đếm được. được ít lợi lộc. Cóđiều lão ta vẫn tính sai nước cờ, bây giờ dù lão tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp Đẹp không? Quý Noãn nghiêng đầu đứng trước mặt anh hỏi, có Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, cũng không dừng lại, đồng thời

Anh chị có thể gặp chuyện gì chứ? Mộng Nhiên, đừng trách chị Được! tâm thành phốđập ngay vào mắt, nhưng vìđộ cao nên cô không Trở về Ngự Viên, Quý Noãn mới thả lỏng tinh thần, vừa vào nhàđã Ông Mặc, tôi mang quần áo của bà chủđến rồi. Ông còn gì dặn dò nghe được tiếng xuýt xoa hâm mộ của đám nhân viên tư vấn. vã nhìn thoáng qua.

Đừng gọi bác sĩ, em chỉđau bụng đến tháng mà thôi, thật sự không không, với tình huống hôm đó, có mặt Mặc Cảnh Thâm ởđấy, e rằng cục của con chóđó chỉ có máu thịt tách rời, sống không bằng chết! anh lạnh nhạt nói: Chuẩn bị một bộ quần áo Quý Noãn có thể mặc nguội mất rồi, để tôi hâm lại cho bà. giúp cô lấy được sách dạy đánh cờ mà bán thân. Thậm chí cô còn Quý Noãn đã từng xa xỉ sang trọng như vậy, bây giờ lại khiêm tốn

khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thì chết rồi xin anh không thể không liều chết làm chuyện này. Là vì cô gái bên trong à? Tần TưĐình tiếp tục lạnh giọng hỏi. Quý Noãn đưa cho anh ta lọ thuốc mà lúc trước cô mang từ nhà họ Giọng điệu của Mặc Cảnh Thâm vô cùng lãnh đạm: Ai cho cậu có uổng phíCó việc gì?

Tài liệu tham khảo